3.9.13

tháng tám này

tháng tám lạ kỳ.
có vài lần, trong lúc lặn ngụp trong đống mẫu vải, em có tần ngần trước những mẩu nhung màu xanh nửa đêm. xanh nửa đêm xanh nửa đêm xanh nửa đêm, như chiếc váy Hatsumi đã mặc, với đôi bông tai vàng- không biết có phải vào một đêm tháng tám hay không? 
rõ ràng đó không phải là một liên tưởng nên nhớ tới.
những đêm tháng tám năm nay thật lạ kỳ. em vẫn thầm thốt lên như vậy. tháng tám xáo tung mọi lý lẽ và mọi lời vỗ về. và buồn cười thật, em vừa sợ hãi vừa vui sướng biết bao khi lao ra khỏi tất cả những nguyên tắc của mình- vì điều gì em không dám viết ra.
có lẽ em cứ nên để mình ngu muội một lần, rút cuộc, em có quyền như thế.


13.11.12

đường ta, ta cứ đi

Sắp viết ở đây.

... rằng đôi lúc, trên đường chạy lên công ty vào ngày chủ nhật, thấy thành phố này xa lạ khi không ngồi sau lưng một ai.

8.10.12

trôi tới bến vô cùng


Có một buổi chiều mùa hè, chúng tôi dừng lại bên bờ sông Ô Lâu, nhìn hai ba thằng cu con ôm lốp xe quẫy nước, sóng rộn một khúc sông. Không nghe được tiếng cười đùa, chỉ có tiếng con chim gì từ trên cao vọng lại và tiếng của một chiếc công nông vừa đi khuất rào dâm bụt chỗ cuối đường. Lúc ấy, tôi nhớ tới (...) nhiều.
Không ai trong chúng tôi có riêng cho mình một dòng sông, có phải là một mất mát lớn quá không?

21.7.12

k


Đừng nuông chiều mình trong nỗi buồn, K.
:)